Sự khác biệt của kỹ năng “mềm” và “cứng” có thể được tóm tắt qua 3 điểm sau:
1. Đúng như tên gọi, kỹ năng “cứng” mang tính cứng nhắc, còn kỹ năng “mềm” mang tính mềm dẻo, linh động tùy thuộc vào hoàn cảnh và môi trường.
Ví dụ, một kiến trúc sư có kỹ năng “cứng” là thiết kế bản vẽ. Khi thiết kế bản vẽ công trình, kỹ năng này được áp dụng như nhau dù anh này có thực hiện nó ở môi trường công ty nhà nước hay công ty nước ngoài.
Trái lại, đối với kỹ năng giao tiếp, cách thức giao tiếp với đồng nghiệp sẽ không giống với giao tiếp với cấp trên; đàm phán với đối tác Hà Nội sẽ khác nhiều so với đàm phán với bạn hàng từ Hồng Kông hay New York.
Do vậy, các nguyên tắc của kỹ năng "mềm" thay đổi theo môi trường và cần độ nhạy cảm xúc để thích nghi nắm bắt.
2. Chỉ số thông minh IQ phản ánh các kỹ năng “cứng”, còn chỉ số cảm xúc EQ có thể đại diện cho kỹ năng “mềm”. Nói cách khác, các kỹ năng “cứng” thường liên quan đến sự phát triển của bán cầu não trái trong khi kỹ năng “mềm” chịu sự ảnh hưởng bán cầu não phải.
3. Kỹ năng “cứng” có thể được học tại trường, còn kỹ năng “mềm” thường được lĩnh hội qua trải nghiệm. Ví dụ một kế toán viên học các kỹ năng kế toán từ đại học, đi làm gặt hái kinh nghiệm, rồi tiếp tục nâng cao tay nghề qua các kỳ thi cao cấp hơn như CPA (Kế toán viên công chứng).
Kỹ năng “cứng” ở đây là nghiệp vụ kế toán và thường được đào tạo. Còn kỹ năng “mềm”, ví dụ kỹ năng ăn mặc công sở chuyên nghiệp thì hiếm trường lớp nào hướng dẫn. Kỹ năng này có được qua nhiều lần đi phỏng vấn xin việc, được góp ý từ bạn bè, đồng nghiệp, hoặc rút ra từ bài học thất bại cá nhân…
sinhviennhansublog






