Mỗi Ngày Một Cảm Nhận: "The Masks - Những Chiếc Mặt Nạ"

SVNS. Mỗi sáng khi ta thức dậy, ta mang trên mình những chiếc mặt nạ che giấu bản chất bên trong của mình.

        Khi tấm màn của sàn diễn của vở kịch được vén lên, các diễn viên mang lên mình những chiếc mặt nạ được trang điểm, được chuẩn bị kỹ lưỡng, nó mang đặc điểm theo vai diễn của từng diễn viên. Mỗi diễn viên phải mang trên mình nhiều chiếc mặt nạ khác nhau để che giấu thân phận của mình. Sàn diễn là cuộc đời và mỗi người chúng ta là một diễn viên đang thể hiện vai diễn của mình.

          Mỗi ngày phải đối mặt với nhiều điều phức tạp diễn ra quanh mình, trong những lúc như thế vô tình hay cố ý, ta buộc phải mang lên khuôn mặt của mình những chiếc mặt nạ.

          Có những chiếc mặt nạ che phủ thân phận của một con người khi họ sống và diễn vở kịch của cuộc đời, hay những chiếc mặt nạ mang dáng dấp của một thiên thần trong sáng. Những chiếc mặt nạ buồn vui dù một hay nhiều lần mang tưởng chừng đơn giản, nhưng chúng có thể mãi ám ảnh và làm thay đổi cả một cuộc đời. Biết là thế nhưng sao ta lại chấp nhận sống chung với chúng? 

          Có những cuộc đời mà số phận run rủi họ phải luôn mang trên mình khuôn mặt của người khác. Nhưng ai biết trong tận cùng góc tối của đời họ là những niềm đau kéo dài bất tận. Với họ, đối diện với cuộc sống thực tại là cả một quá trình đấu tranh dữ dội khi trở về với bản ngã đời mình. Họ dằn vặt, đau đớn khi mình không thể có được cuộc sống bình thường như bao người khác.

         Ngẫm đi ngẫm lại, có ai sinh ra, lớn lên lại mong muốn phải sống một cuộc sống khác với chính bản thân mình - cho dù cuộc sống ấy tốt đẹp và giàu sang phú quý đến đâu đi nữa. Thà là một cuộc sống bình dị, nghèo khó nhưng ta được thật sự là chính mình thì ta mới có thể cảm thấy hạnh phúc.


         Rồi khi dôi chân ta bước đi mệt mỏi đi tìm con người thật của mình, tôi bước ra đường tôi mang một chiếc mặt nạ che giấu cảm xúc của tôi. Dù tôi buồn nhưng tôi vẫn phải nở nụ cười, dù tôi không muốn làm việc nhưng tôi vẫn phải cố gắng để lãnh trách nhiệm cho mình....Tôi sợ mọi người nhìn thấy con người thật của tôi,khuôn mặt thật của tôi, khuôn mặt đầy yếu đuối mang nhiều "khuyết tật", tôi che giấu chúng để có được sự ngưỡng mộ của mọi người.

          Cảm xúc thực tại trong con người bị lấn át đi bởi những "bon chen" của cuộc sống thường nhật, nhìn xung quanh mọi người tôi cố tìm ra khuôn mặt thực sự của họ nhưng ngược lại tôi cũng sợ tôi phải nhìn thấy những khuôn mặt đó những khuôn mặt mang đầy vẻ nặng trĩu, lo lắng, bực bội, gắt gỏng...Tôi phải làm sao đây....?